Dự lễ tổng kết ở sân trường đầy nắg, cái nắg chói chang nhưg ko gay gắt, lòng nôn nao khó tả thật!!! Buồn vì kết thúc năm học, ko còn đc học, đc nghe thầy cô la rầy, ko còn đc dự nhữg buổi chào cờ dười nắg sớm ở nơi đây, buồn vì ko còn cơ hội để cố gắg nhiều hơn nữa. Nắg lơn tơn, trải nhẹ khắp, chiếu vào màu đỏ rực của phượng buồn làm chói cả mắt, xoáy vào tâm hồn học trò tụi nó, nhói thật!! Nắg chói làm jì thế chứ, vô tình wa'. Hè sao lại đến nhanh thế chứ, ko hiểu cho lòng tụi nó jì cả. Thế đấy, học trò là phải trả wa, phải buồn vì chia tay, phải xót vì thươg nhớ, nhớ nhữg tháng ngày vui tươi đùa giỡn, nhớ nhữg bài giảng, nhữg lời dạy của cô thầy thân thương. Nhớ lắm!!!!Yêu lắm!!!